Tuesday, January 17, 2012

Chả Cá.




Khắp một dải ven biển miền Trung có biết bao nhiêu loại cá thơm ngon, tươi sống. Những thứ cá tươi ngon, mặn mòi ấy được người dân chế biến làm các loại chả, ninh nước dùng kết hợp với sợi bánh canh tạo nên một hương vị đặc trưng, một món ăn để nhớ để thương của miền nắng gió.

Chả cá miền Trung có tiếng thơm ngon bởi đều được làm từ cá tươi đánh bắt từ biển về không qua tẩm ướp bảo quản. Có bao nhiêu loại cá là có bấy nhiêu hương vị chả cá khác nhau. Miếng chả cá chiên vàng, thơm phức khiến khách ăn rồi vẫn thèm.







Khi làm chả, người ta thường dùng cá mối, cá thu, cá thởn, cá rựa, cá nhồng, cá chuồn, cá cờ… …vừa thơm, dai, mềm, ngọt đậm đà lại mang lại nhiều giá trị dinh dưỡng cao; nhưng ngon nhất là chả cá nhồng hương, giờ rất hiếm. Chả cá thường hấp hay chiên (chiên thơm hơn nhưng hấp lại ngọt). Dù chiên hay hấp, chả luôn có đặc trưng là dai, mềm và ngọt vị cá, càng đậm đà hơn nếu chấm một chút nước mắm ớt tỏi đặc.




Làm chả cá đơn giản, chỉ nhọc công ở khâu giã cá. Cá tươi nạo lấy thịt cùng hành, tỏi, tiêu, gia vị bỏ vào cối quết thật nhuyễn, càng nhuyễn càng dai. Nếu là chả cá hấp thì có thể cho thêm mỡ khổ xắt hột lựu, ít nấm mèo thái nhuyễn, hấp đến khi gần chín, đập thêm một quả trứng cho bề mặt có màu vàng.




Chả cá có khi không bắt thành dề mà vo viên tròn hay dài rồi chiên.Chả cá còn là nguyên liệu chính của món bánh canh, bún cá hay mì Quảng hoặc được ăn kẹp với bánh mì.

Tuesday, January 10, 2012

Phở


Phở Hà Nội.



Phở là một thứ quà đặc biệt của Hà Nội, không phải chỉ riêng Hà Nội mới có, nhưng chính là vì chỉ ở Hà Nội mới ngon". Phở ngon phải là phở "cổ điển", nấu bằng thịt bò,"nước dùng trong và ngọt, bánh dẻo mà không nát, thịt mỡ gầu giòn chứ không dai, chanh ớt với hành tây đủ cả", "rau thơm tươi, hồ tiêu bắc, giọt chanh cốm gắt, lại điểm thêm một ít cà cuống, thoảng nhẹ như một nghi ngờ". Vào thời những năm 1940, phở đã rất phổ biến ở Hà Nội: "Đó là thứ quà ăn suốt ngày của tất cả các hạng người, nhất là công chức và thợ thuyền. Người ta ăn phở sáng, ăn phở trưa và ăn phở tôi.

Như một hình ảnh quen thuộc, nhiều người khi nhắc đến Hà Nội thì trong trí óc đã kịp hình dung ra những gánh hàng phở rong ruổi trên khắp các phố phường hay những quán phở nằm sâu trong những ngõ nhỏ chật hẹp… Từ lâu người Hà Nội đã hình thành thói quen đi ăn phở để hoà mình cùng cuộc sống nhộn nhịp sôi động của phố phuờng và để trở về với nét văn hoá ẩm thực truyền thống.


Dường như phở kém chất lượng sẽ không tồn tại được với người Hà Nội vốn được tiếng sành ăn. Phở Hà Nội có cái ngọt chân chất của xương bò, cái thơm của thịt vừa chín đến độ để vẫn dẻo mà lại không dai. Màu nước phở trong, bánh phở mỏng và mềm. Chỉ nhìn bát phở thôi cũng đủ thấy cái chất sành điệu, kỹ càng trong ăn uống của người Hà Nội. Một nhúm bánh phở đã trần qua nước nóng mềm mại dàn đều trong bát, bên trên là những lát thịt thái mỏng như lụa điểm mấy ngọn hành hoa xanh nõn, mấy cọng rau thơm xinh xắn, mấy nhát gừng màu vàng chanh thái mướt như tơ, lại thêm mấy lát ớt thái mỏng vừa đỏ sậm vừa màu hoa hiên.

Những người yêu quý phở ở sự hài hoà giữa nước và cái, giữa thịt và bánh phở đã tạo nên cái ý vị riêng cho phở , không món ăn nào có được.


(Sưu Tầm)

Sunday, January 8, 2012

Canh cá nấu măng



Nguyên Liệu:

- 1 con cá chép hoặc cá rô phi khoảng 600g
- 300g măng chua
- 3 quả cà chua
- Hành xanh, thì là
- 1 củ hành tím
- Nước mắm, hạt nêm.

Ngon vô cùng canh cá nấu măng, Ẩm thực, Am thuc, mon ngon, mon ngon de lam, canh ca, canh ca nau mang

Thực hiện

  • Cà chua thái múi cau, hành tím thái nhỏ, dọc hành trắng thái nhỏ.
  • Măng luộc kĩ 1- 2 lần, khi luộc mở vung. Xé miếng vừa ăn.
  • Cá chép làm sạch cắt đôi ướp chút muối, mì chính.
  • Thì là, hành lá rửa sạch rồi cắt khúc chừng đốt ngón tay.
  • Làm nóng chút dầu ăn trong nồi với lửa vừa, cho hành tím cùng dọc hành trắng và phi thơm.
  • Thêm cà chua, đảo đều. Ở bước này bạn không dùng hết chỗ cà chua mà để lại vài miếng thêm vào khi canh cá gần chín để cà chua còn nguyên miếng và có màu sắc đẹp mắt hơn.
  • Tiếp đến cho măng vào xào chung, nêm nếm với 1 thìa canh hạt nêm và 1 thìa canh nước mắm. Bước này bạn xào kỹ một chút, măng ngấm gia vị sẽ ngon hơn rất nhiều.
  • Đổ nước vừa ăn, đun sôi rồi thả cá đã ướp vào. Bạn cũng có thể chiên sơ cá rồi mới cho vào nồi.
  • Đun canh cá thêm khoảng 15 phút nữa thì bạn cho nốt chỗ cà chua còn lại vào nồi.
  • Đun sôi thì rắc hành lá, thìa là và tắt bếp, múc canh ra bát ăn nóng.
Món canh cá nấu măng với vị chua nhẹ, khi ăn từng miếng măng ngấm gia vị, quyện dầu ăn và mỡ từ cá mềm thơm vô cùng hấp dẫn.
Cá chín tới, vị ngọt và thơm tự nhiên, chấm với nước mắm tỏi ớt ăn cùng cơm sẽ rất tuyệt.


Theo 24h.com.vn (Chủ nhật, ngày 03/07/2011)

Friday, January 6, 2012

Hủ Tiếu

Hủ tiếu, không phải là món ăn có nguồn gốc từ Việt Nam, nhưng sau khi vào miền Nam được người Việt cải biến để hợp với khẩu vị của người Việt Nam. Và cũng đã từ lâu có 3 thương hiệu hủ tiếu nổi tiếng nhất ở các tỉnh phía Nam, đó là: hủ tiếu Mỹ Tho, hủ tiếu Nam Vang và hủ tiếu Sa Đéc và trở thành một trong những nét văn hóa ẩm thực của người Việt mà bạn sẽ bắt gặp hàng ngày ở mọi nẻo đường, đặt biệt là trên đường phố Sài Gòn.


Hủ tiếu là món ăn bao gồm nước súp, thịt và bánh bột, sợi nhỏ như sợi bún.


Hủ tiếu Mỹ Tho


Hủ tiếu Mỹ Tho khác hủ tiếu Tàu, hủ tiếu Nam Vang, phở Bắc, bún bò Huế... ở chỗ không ăn với xà lách, giấm, rau ghém, mà dùng giá sống, chanh, ớt, nước tương.






Tên hủ tiếu Mỹ Tho xuất hiện vào đầu thập niên 60, khởi đầu từ các xe, các quán hủ tiếu bên đường, ở bến xe với các tên nghe rặc Tàu như là : Phánh Ký, Vĩnh Ký, Hưng Ký, Nam Sơn, Diệu Ký, Quang Ký, Oai Ký, Gia Ký, Tuyền Ký. . . trải rộng từ Mỹ Tho đến Gò Công vào tận các quận Chợ Gạo, Cái Bè, Cai Lậy. . .


Hủ tiếu ngon nhất phải là loại làm bằng gạo Gò Cát (đặc sản như tàu hương, nàng thơm chợ Ðào). Muốn hủ tiếu ngon thì bánh phải khô, khi nấu trụng sơ nước sôi, tươm mỡ hành phi, cọng trong bóng, bắt mắt.


Tô hủ tiếu ngon, hơn kém nhau còn tuỳ thuộc vào nồi nước lèo. Về cơ bản, chất ngọt của nước lèo từ xương ống hầm kỹ, thịt, mực khô cùng với những loại rau củ như củ cải, cà rốt... Các món phụ gia góp phần làm nên danh hiệu hủ tiếu Mỹ Tho là giá sống, chanh, ớt, hẹ, nước tương (sau này còn có thêm rau cần). Ăn hủ tiếu dai Mỹ Tho với giá sống, chút hẹ cắt khúc, nặn miếng chanh, thêm chút nước tương. Hủ tiếu Mỹ Tho nấu với thịt heo bầm, có điểm con tôm thẻ, lột xẻ đôi, có người đòi thêm đồ lòng heo, sườn heo và trứng cút nữa.




Hồi trước hủ tiếu Mỹ Tho ngoài thịt, lòng còn có con tôm chẻ đôi bày trên mặt, trông ngon mắt. Giờ để giá thành hợp túi tiền của số đông, người ta thay bằng sườn và trứng cút .


Ghé Mỹ Tho, phải tìm đến mấy quán hủ tiếu trên đường Trưng Trắc, dọc bờ sông thì mới đúng là hủ tiếu Mỹ Tho chánh gốc.


Hủ tiếu Sa Đéc


Tuy không "nổi đình nổi đám" bằng hai bậc đàn anh, nhưng hủ tiếu Sa Đéc vẫn có một giá trị đặc biệt trong lòng người sành thưởng thức món ngon.


Sa Đéc là một thị xã của tỉnh Đồng Tháp. Làng nghề truyền thống chuyên làm bột, làm bánh hủ tiếu, bánh phở nơi đây tồn tại đến nay có trên 4 đời (khoảng hơn 100 năm). Bột Sa Đéc với "nhãn hiệu trình tòa" Con Nai nổi tiếng ngon nhất khu vực đồng bằng sông Cửu Long. Đến Sa Đéc bằng ngả nào, người ta cũng bắt gặp cảnh phơi bột trên những chiếc vỉ đậy cẩn thận.








Bánh hủ tiếu Sa Đéc sợi vừa phải, mềm mà không bở, không dai, vị không chua, thơm mùi gạo mới, trắng tươi màu sữa. Nước lèo hủ tiếu Sa Đéc được nấu công phu với xương heo, phải thăm chừng độ lửa, phải biết hớt bọt mới trong và tỏa thơm hương vị, cũng là một bí quyết.








Nguyên liệu quan trọng khác của hủ tiếu Sa Đéc là thịt nạc băm, thịt nạc nguyên miếng dày, miếng chả vàng, tim, gan... đều mới "ra lò", còn nóng ấm. Điểm xuyết nét đẹp mắt và ngon thơm miệng lưỡi cho tô hủ tiếu Sa Đéc có hành lá xắt nhuyễn, mấy cọng hành, nhất là sự hiện diện của "tăng xại" - cải xắt nhỏ ướp hương vị đặc trưng của người Hoa. Bên cạnh tô hủ tiếu là đĩa giò cháo quẩy, đĩa rau tươi (giá, hẹ cắt đôi, cần tàu và xà lách), chén nhỏ xì dầu, lọ ớt sừng trâu xắt lát ngâm giấm.


Hủ tiếu Nam Vang


Nhiều người gọi đùa món hủ tiếu Nam Vang là món ăn "đa sắc tộc". Bởi nó có nguồn gốc từ Campuchia, do người Hoa chế biến cho người... Việt thưởng thức.


Tô hủ tiếu Nam Vang nguyên gốc của người Tiều bên Campuchia chỉ có thịt heo nạt xắt miếng và bằm, đĩa rau ăn kèm gồm xà lách, giá. Về đến Sài Gòn lại có thêm nhiều chất đạm phụ như tôm sú, tim, gan, phèo non, trứng cút…








Nguyên liệu chính là hủ tiếu khô, nước dùng chính là thịt bằm nhỏ, lòng heo nấu cùng. Sau đó trụng sơ mì với nước dùng rồi mới cho các nguyên liệu phụ vào. Tùy theo khẩu vị của từng người, có thể thay thế lòng heo bằng tôm, cua, mực... Nhưng nhất thiết phải có thịt băm. Và đĩa rau ăn kèm món này cũng đa sắc hơn nhờ có thêm rau cần, tần ô, hẹ. Nhờ vậy tô hủ tiếu đã ngon lại còn hấp dẫn hơn rất nhiều.
Nước dùng muốn đạt được chất lượng cao phải nấu bằng xương ống của heo, một ít mực khô, tôm khô, đun lửa cháy liu riu, liên tục vớt bọt để cho một thứ nước trong vắt ngọt lịm.












Theo Thu Huyền
Yeudulich

Wednesday, January 4, 2012

Bánh Cuốn

Bánh cuốn nóng vốn là món ăn khoái khẩu quen thuộc của mọi người. Những ai đã từng thưởng thức món ăn dân dã mà bình dị này đều không khỏi bồi hồi, dâng lên cảm giác thèm ăn khi nhắc đến.




Quả thực còn gì thú vị bằng việc thưởng thức từng miếng bánh cuốn nóng hổi, trắng trong, dai dai quyện lẫn vị bùi bùi của nhân thịt mộc nhĩ, nấm hương. Nói bình dị bởi từ lâu nay bánh cuốn được xem như món quà quê bởi nó không quá cầu kỳ mà lại rất nhẹ nhàng. bạn có thể dùng món này vào mọi thời điểm trong ngày.

 


Với bánh cuốn, nhân bánh có nhiều thịt, mộc nhĩ , lại có thêm nấm hương thái nhỏ. Nhân bánh được rang chín trước khi phết vào bánh. Nhân vẫn giữ được vị ngọt, mộc nhĩ giòn giòn hòa quyện với mùi thơm của nấm hương. Nhân được rải lên vỏ bánh vừa tráng xong khói bốc nghi ngút rồi cuộn lại. Bôi một chút mỡ phi hành bên ngoài cho bánh bóng rồi xếp vào đĩa. Sau đó điểm thêm một chút hành khô phi vàng thơm lừng và một chút ruốc tôm trắng hồng trông rất đẹp mắt. Nếu chỉ có vậy, chắc cũng không có gì đáng nói, để phải trầm trồ, để mỗi sáng mình phải làm đĩa bánh trước khi đi làm.


Điều đặc biệt của món bánh cuốn nóng nằm ở nước mắm chấm bánh. Bát nước chấm rất đậm đà, có đủ vị chua, cay, mặn , ngọt, vừa ăn vừa húp được. Nước chấm bánh cũng chỉ có nước mắm, đường, giấm thanh.

 

Bạn muốn ăn cay có thể điểm thêm một vài lát ớt. Bánh cuốn sẽ được thưởng thức cùng với bát nước chấm có vài lát chả trong đó, một ít tinh dầu làm nên điều tuyệt vời cho đĩa bánh. Chả ăn kèm với bánh cuốn cũng có vị rất đặc biệt vừa beo béo, vừa giòn, lại thơm phưng phức. Khi ăn bánh cuốn sẽ kèm thêm 1 đĩa nhỏ rau thơm và một đĩa dưa món đu đủ.Bạn chỉ việc dùng đũa gắp bánh chấm, ăn kèm chả thịt rất ngon miệng.

(Sưu tầm)

Monday, January 2, 2012

Chả cá Hà Nội



Một chiều giá rét mùa đông hay lất phất mưa, ngồi trong một quán hàng nhỏ xinh ấm cúng mà thưởng thức chả cá là cái thú của người Hà Nội. Một chiếc bếp lửa cháy bập bùng, bên trên là chảo mỡ đang reo tí tách với những miếng chả nục nạc vàng ươm khiến mùa đông trở nên ấm áp bội phần.




Thưởng thức chả cá phải vào một ngày hơi rét, người co ro trong gió lạnh mới thấy thật “đã” chứ vào ngày nắng nóng mà ăn chả cá, cũng được thôi, nhưng sự thú vị sẽ giảm đi nửa phần. Thế nhưng, có nhiều người nhớ chả cá quá, không thể đừng được cơn thèm, cũng cứ đi ăn kể cả trong những ngày hè nóng nực. Ăn để đỡ nhớ, đỡ thèm một món ăn quen thuộc mà mỗi lần thưởng thức lại thấy mới mẻ như khám phá thêm được điều kỳ lạ.



Chả cá có thể nói là một đặc sản mà chỉ ở mảnh đất kình kỳ ngàn năm văn hiến này mới có. Khi nhắc đến những món ăn đặc trưng của Hà Nội thì phải nhắc tới cốm làng Vòng, phở và...chả cá. Có lẽ không phải chỉ Hà Nội mới có món chả cá nhưng phải chế biến và thưởng thức theo cách của người Hà Nội thì mới đúng vị.

Chả cá phải làm từ cá lăng thịt mới chắc, ngọt và không có xương. Những miếng thịt cá được lọc ra rồi tẩm ướp thật kỹ trong vòng mấy tiếng đồng hồ mới đem ra nướng trên bếp than hoa hồng rực. Ấy thế mới là phần đầu chuẩn bị của một bữa chả cá.

Khi thực khách gọi, nhà hàng đem ra một chiếc bếp nhỏ, đặt cái chảo cũng nhỏ lên bếp, cho thêm mỡ và chờ cho đến khi nóng già thì cho chả cá đã nướng vào rán. Nhìn chảo mỡ sôi tí tách, những tia mỡ bắn ra như những chùm pháo hoa bé xíu đã thấy thật thích mắt rồi. Ăn chả cá không thể thiếu thìa là, hành hoa cắt khúc xanh mỡ màng, những đầu hành trắng thì ngâm dấm, một bát nhỏ lạc rang vàng, một đĩa bún rối trắng tinh và quan trọng nhất là một bát mắm tôm đánh sủi bọt có thêm một vài giọt tinh dầu cà cuống thơm lừng.

Gắp một đũa bún vào bát, thêm một nhúm hành hoa và thìa là đã cho vào chảo mỡ chín tái, một miếng chả cá nóng vàng ươm, thêm vài hạt lạc và tưới đẫm mắm tôm lên trên, giờ thì còn chờ gì mà không thử một miếng. Miếng cá nạc, không khô, không mềm nát, ngọt lừ, thêm vị hăng hắc quyến rũ của thìa là và hành hoa rất hợp giọng, cái bùi bùi của lạc rang và mát rượi của bún hòa quyện cùng hương vị mắm tôm rất đặc trưng, hơi cay cay và không bị mặn chút nào đã khiến người khách cứ gật gù tán thưởng đầu bếp nhà hàng sao mà khéo thế. Nếu uống được rượu thì sao lại không nhấp môi vài chén cùng với món ăn tuyệt vời này nhỉ?







Sưu Tầm